Không thể đi lại được, hễ va chạm vào những vật cứng là xương của Nam sẽ bị gãy làm đôi. Nhưng vượt lên tất cả, Nam vẫn đến lớp đều đặn mỗi ngày.
Từ nhỏ, Nam đã mắc trong mình bệnh xương
thủy tinh. Hễ mỗi lần vận động mạnh là xương bị gãy và phải mất rất
nhiều thời gian mới có thể liền lại được.
7 năm đi học là chừng ấy thời gian Nam
đến trường trên lưng của bố mẹ và bạn bè. Thế nhưng, không phụ lòng mọi
người, năm học nào cậu cũng đạt danh hiệu học sinh tiên tiến, xuất sắc.
Nam có sở thích chơi cờ và đam mê tin
học. Năm học 2012-2013, Nam đã dành giải nhất các cuộc thi cờ tướng, cờ
gánh, cờ vua… do nhà trường tổ chức.
Anh Phạm Văn Túy (bố Nam) chia sẻ: “Nhìn
những đứa trẻ khác có thể chạy nhảy, đạp xe tới trường tôi lại không
cầm nỗi lòng. Tôi chỉ mong nó đi lại được bình thường là mãn nguyện lắm
rồi”.
Nghĩ rằng, nếu có đi học thì cũng chẳng
có tương lai nên bố mẹ Nam đã bảo em nghỉ học khi Nam vừa học xong
chương trình tiểu học. Hiểu được tâm trạng của bố mẹ, Nam đồng ý. Nhưng
gần tới ngày khai trường, thấy bạn bè trong xóm chuẩn bị sách vở, áo
quần để chuẩn bị cho năm học mới, Nam lại âm thầm ngồi khóc. Thương con,
vợ chồng anh Túy đã đồng ý tiếp tục cho em theo học.
Nam tâm sự: “Lúc đầu cứ đến lớp là em
sợ. Em sợ các bạn trêu, sợ những lúc em di chuyển bằng tay các bạn lại
cười lên. Lúc đó, em chỉ muốn bỏ học.”
Cặp mắt ngấn nước, lặng một lúc Nam lại
tiếp tục câu chuyện của mình: “ Em cảm thấy vui hơn khi đến lớp có sự
động viên của thầy cô, và đặc biệt là em có bạn Kỳ. Bạn ấy là “ đôi
chân” của em ở trường”.
Quá nhiều nghịch cảnh
Trước đây, Nam có thể di chuyển bằng
tay, nay thì việc đi lại của hoàn toàn phụ thuộc vào người khác. Ngày 2
lượt, bố mẹ Nam lại phải thay nhau chở đi, đón về. Đến lớp mọi sinh hoạt
đi lại của Nam phải dựa vào bạn bè.
Thầy Lê Văn Hiệp, giáo viên chủ nhiệm
lớp cho biết: “Chúng tôi rất cảm phục em Kỳ. Mọi hoạt động của Nam ở lớp
đều trông cậy vào Kỳ. Có những buổi bố mẹ Nam đến đón muộn, Kỳ là người
ở lại sau cùng với Nam. Kỳ không chỉ xách cặp sách, bồng bế Nam vào lớp
mà còn sẵn sàng cõng Nam đi vệ sinh khi cần”.
Năm 2010, hai vợ chồng anh Túy chạy vạy
vay được ít tiền đưa con đi khám, nhưng cả hai đã chết lặng khi bác sỹ
thông tin: “Cháu còn bị bệnh tim”.
“Nó đã quá thiệt thòi lắm rồi. Với căn
bệnh xương thủy tinh thì coi như tương lai của nó đã hết. Giờ lại thêm
căn bệnh tim nữa thì làm sao nó đủ sức bây giờ”- anh Túy nghẹn ngào.
Mặc dù mang trong người 2 căn bệnh quái
ác nhưng Nam hết sức lạc quan. Nhìn Nam đến trường, mọi người ai cũng
cảm thương cho cậu học trò còn quá nhỏ nhưng đã phải hứng chịu quá nhiều
nghịch cảnh.
“Em rất thích học tin. Em muốn giống như
Hiệp sĩ CNTT Nguyễn Công Hùng để có thể vừa tự lo cho mình, có thể đỡ
đần cho bố mẹ và giúp đỡ mọi người”, Nam bày tỏ.
0 nhận xét :
Đăng nhận xét